Mình phải làm sao đểthành công đây? Tôi đang bắt đầu cảm thấy bế tắc. Cũng cảm thấy buồn và lo lắng vì điều đó. Nếu ngày mai tôi vẫn chưa thành công thì sẽ ra sao đây? Ôi cuộc sống, sao mà có quá nhiều khó khăn đến như thế này.
Nhưng dù sao tôi cũng cần cố gắng tiến bước. Trên thế giới này, tôi chỉ có thể dựa vào chính bản thân tôi. Đó là các ông bố, bà mẹ, người Mỹ và người Do Thái luôn cố dạy con của mình điều đó. Vậy mà mẹ và chị của tôi luôn cố gắng bảo tôi phải dựa vào những người khác. Họ đang rất cố gắng làm sai hỏng con người tôi. Họ đang chà đạp lên nhân cách của tôi… Tất cả những điều này khiến tôi rất buồn.
Trên thế giới này, tất cả chỉ có thể dựa vào chính tôi. Đấy là lời khẳng định từ trong sâu thẳm trái tim tôi. Vì cuộc sống mà tôi đã sinh ra và lớn lên có rất nhiều nghịch cảnh. Tôi đã rất lo sợ những điều xấu xa xung quanh ảnh hưởng đến tâm hồn và nhân cách của tôi. Và tôi luôn thả hồn mình trong thế giới của sách vở. Tôi đã học và đọc tất cả những thứ mà tôi thấy. Dù biết rằng, thế giới sách vở không phải là tốt nhất. Đôi khi nó rất không thực tế và khiến chúng ta lạc lõng với cả thế giới xung quanh. Nhưng với điều kiện sống khắc nghiệt của bản thân tôi. Tôi chỉ có thể làm được như thế. Đấy thật sự là những điều tốt nhất tôi có thể cho bản thân. Và tôi đã lớn lên, đã trưởng thành cùng sách vở và nền học vấn như thế đấy. Nhưng tôi biết, tôi vẫn còn non kém lắm với thế giới xung quanh. Những người thân của tôi, họ vẫn làm tôi bị tổn thương vì những suy nghĩ và việc làm của họ. Tôi phải hoàn toàn gạt bỏ tất cả bọn họ ra khỏi tâm hồn và cuộc sống của tôi thôi. Đấy là cách duy nhất để tôi có cuộc sống thanh thản, bình yên và hạnh phúc. Tôi phải chuyển hoàn toàn trọng tâm của cuộc sống vào chính tôi. Hướng tư tưởng và tâm hồn tôi ra những con người trong xã hội. Phải kết thúc hoàn toàn mọi mối liên hệ với những người trong gia đình tôi. Đấy là cách duy nhất giúp tôi cảm thấy thoải mái, tự do và hạnh phúc nhất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét