Lệ Thu một mình lang thang trên bãi biển. Biển mùa xuân hơi se lạnh. Cô khẽ rùng mình so người lại và kéo khóa của áo khoác lại khi một cơn gió lạnh từ biển thổi tới. Vẫn tiếng sóng biền ì oàm vỗ vào bờ cát quen thuộc từ ngàn năm nay. Nhưng hôm nay Thu thấy nghe tiếng sóng vỗ thật buồn. Nó như một tiếng đổ vỡ, đứt gãy và chấm hết một cái gì đó từng rất thiêng liêng, cao cả trong thu.
Đó là tình bạn hay tình yêu? Nó là tình yêu dựa trên tình bạn! Thu bâng khuâng rồi nhớ về Hải mối tình thời sinh viên. Cô nhớ nụ cười và ánh mắt của anh. Nhưng rồi tim cô lại nhói đau như có người bóp. Cô nghĩ về sự trơ trẽn của anh. Anh vẫn bên cô, anh chiếm đoạt cô. Và anh lấy tiền của cô đi chăm sóc, cung phụng người con gái khác. Anh dẫn cô ta về nhà ra mắt. Anh cũng ra mắt gia đình cô ta. Nhưng thứ cô tặng anh, anh đem cho cô gái ấy? Rốt cuộc anh coi cô là cái gì? Một cái mỏ để khai thác tiền bạc và thể xác? ...
Tình bạn giữa Lệ Thu và Hải quen nhau là một cái bẫy của mẹ con Hải. Và họ từng bước đưa Lệ Thu vào tròng. Rồi cô như bị Hải thôi miên. Hải làm đảo lộn mọi ý thức, suy nghĩ, ước muốn tính cách của Thu. Biết con cá đã cắn câu. Hải thoải mái dùng tiền của Lệ Thu để chi tiêu và bao gái! Mà những đồng tiền ít ỏi Lệ Thu xin từ đồng lương hưu còi cọc của mẹ có đáng là bao? Vậy mà Hải đã lợi dụng được của Lệ Thu rất nhiều tiền bạc. Hải thật bi ổi và vô sỉ. Nhưng Lệ Thu đã thật sự bị Hải chài. Cô bị hòa tan trong tình cảm với Hải. Vẻ bảnh trai và sự khôn khéo, dối trá của Hải đã làm não bộ của Lệ Thu bị tê liệt hoàn toàn. Dù cô đã đối xử với Hải bằng trọn vẹn trái tim chân thành, tha thiết. Nhưng những hành động của Hải đối với Lệ Thu như những nhát dao găm đâm thấu tim gan. Với Hải, yêu chỉ là yêu, còn lấy lại là chuyện khác. Và cuối cùng Hải đã lấy vợ theo đúng ý mẹ cha. Còn Lệ Thu, cô chỉ biết nuốt trọn nước mắt vào tim. Và trái tim cô đã chứa đầy nước mắt. Mẹ con Hải đối xử với cô vừa rất nhẫn tâm và bất công. Điều an ủi duy nhất sau khi kết thúc mọi chuyện với Hải là: Lệ Thu không phải sống cả đời với hai con người như thế. Vậy mà Lệ Thu đã hết lòng yêu thương, giúp đỡ hai mẹ con họ. Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Lệ Thu đang trách chính mình thật ngu ngốc không biết nhận định đâu là tình cảm thật, đâu là tình cảm giả.
Ngẫm lại quãng thời gian đã qua. Lệ Thu nhận thấy gần như tất cả các bạn trai của mình toàn là ... người xấu. Và thật buồn là gần như tất cả bạn gái cũng thế. Cũng tại Lệ Thu cứ sống vô tư. Cô cho rằng tình bạn và các mối quan hệ là sự tự nhiên. Cô luôn cố gắng đối xử tốt với tất cả mọi người. Thế là theo thời gian, những người bạn tốt dần xa lánh Lệ Thu. Vì thấy cô cũng đối tốt với những người bạn xấu cũng như họ. Họ cảm thấy điều ấy là một sự xúc phạm. Thế là ngoảnh đi, ngoảnh lại, Lệ Thu thấy toàn bạn xấu quanh mình. Dần dần cô có vẻ xấu tính hơn và chẳng tiến bộ gì cả.
Và giờ cô đang ở đây, một mình lang thang trên bãi biển vào một đêm mùa xuân yên tĩnh. Cô đang muốn có một sự tĩnh tâm tuyệt đối. Cô cần suy nghĩ lại những việc đã qua. Và cô đang bắt đầu cho một khởi đầu mới. Ngoài những mục tiêu cho công việc. Cô còn lập cả một kế hoạch học tập và nâng cao trí tuệ, sức khỏe và tinh thần. Cô cần một sự thay đổi của chính cô, để có một thế giới quan tốt đẹp. Rồi đến những người bạn tốt và một tình yêu đẹp.
Năm cũ đã khép lại. Những kỉ niệm buồn Lệ Thu sẽ vùi chôn vào dĩ vãng xa xôi. Những giọt nước mắt mặn chát cô đã rơi, có thấm tháp là đâu so với cả đại dương nước mặn phía trước? Cuộc đời mỗi người chỉ chốt lại ba từ: Vui, bình an và thanh thản! Những thứ ấy tự khắc mỗi người có thể tạo ra cho riêng mình. Tình yêu luôn thật đẹp, và vĩ đại vô cùng. Nhưng những thứ la lá giống tình yêu thì nhiều vô kể. Phải luôn tỉnh táo và bản lĩnh để giành giật tình yêu đích thực của mình. Tuyệt đối không thể để mình bị mù màu trước những đam mê và cám dỗ. Có một câu mà Lệ Thu rất tâm đắc về tình yêu đó là: Yêu là lựa chọn để hạnh phúc! Nếu tình yêu làm bạn đau khổ, thì đó không phải là tình yêu, mà chỉ là một lỗi ám ảnh mà thôi. Với hạnh phúc, chẳng ai có thể nhầm được. Chỉ những kẻ ngu xuẩn mới chạy theo những cái không phải là hạnh phúc. Lệ Thu thât buồn vì ngày hôm qua cô đã là một người như thế. Nhưng ngày mai nhất định sẽ khác. Cô sẽ lựa chọn tình yêu làm cho cô cảm thấy hạnh phúc.
Tác giả: Lệ Thu
Đó là tình bạn hay tình yêu? Nó là tình yêu dựa trên tình bạn! Thu bâng khuâng rồi nhớ về Hải mối tình thời sinh viên. Cô nhớ nụ cười và ánh mắt của anh. Nhưng rồi tim cô lại nhói đau như có người bóp. Cô nghĩ về sự trơ trẽn của anh. Anh vẫn bên cô, anh chiếm đoạt cô. Và anh lấy tiền của cô đi chăm sóc, cung phụng người con gái khác. Anh dẫn cô ta về nhà ra mắt. Anh cũng ra mắt gia đình cô ta. Nhưng thứ cô tặng anh, anh đem cho cô gái ấy? Rốt cuộc anh coi cô là cái gì? Một cái mỏ để khai thác tiền bạc và thể xác? ...
Tình bạn giữa Lệ Thu và Hải quen nhau là một cái bẫy của mẹ con Hải. Và họ từng bước đưa Lệ Thu vào tròng. Rồi cô như bị Hải thôi miên. Hải làm đảo lộn mọi ý thức, suy nghĩ, ước muốn tính cách của Thu. Biết con cá đã cắn câu. Hải thoải mái dùng tiền của Lệ Thu để chi tiêu và bao gái! Mà những đồng tiền ít ỏi Lệ Thu xin từ đồng lương hưu còi cọc của mẹ có đáng là bao? Vậy mà Hải đã lợi dụng được của Lệ Thu rất nhiều tiền bạc. Hải thật bi ổi và vô sỉ. Nhưng Lệ Thu đã thật sự bị Hải chài. Cô bị hòa tan trong tình cảm với Hải. Vẻ bảnh trai và sự khôn khéo, dối trá của Hải đã làm não bộ của Lệ Thu bị tê liệt hoàn toàn. Dù cô đã đối xử với Hải bằng trọn vẹn trái tim chân thành, tha thiết. Nhưng những hành động của Hải đối với Lệ Thu như những nhát dao găm đâm thấu tim gan. Với Hải, yêu chỉ là yêu, còn lấy lại là chuyện khác. Và cuối cùng Hải đã lấy vợ theo đúng ý mẹ cha. Còn Lệ Thu, cô chỉ biết nuốt trọn nước mắt vào tim. Và trái tim cô đã chứa đầy nước mắt. Mẹ con Hải đối xử với cô vừa rất nhẫn tâm và bất công. Điều an ủi duy nhất sau khi kết thúc mọi chuyện với Hải là: Lệ Thu không phải sống cả đời với hai con người như thế. Vậy mà Lệ Thu đã hết lòng yêu thương, giúp đỡ hai mẹ con họ. Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Lệ Thu đang trách chính mình thật ngu ngốc không biết nhận định đâu là tình cảm thật, đâu là tình cảm giả.
Ngẫm lại quãng thời gian đã qua. Lệ Thu nhận thấy gần như tất cả các bạn trai của mình toàn là ... người xấu. Và thật buồn là gần như tất cả bạn gái cũng thế. Cũng tại Lệ Thu cứ sống vô tư. Cô cho rằng tình bạn và các mối quan hệ là sự tự nhiên. Cô luôn cố gắng đối xử tốt với tất cả mọi người. Thế là theo thời gian, những người bạn tốt dần xa lánh Lệ Thu. Vì thấy cô cũng đối tốt với những người bạn xấu cũng như họ. Họ cảm thấy điều ấy là một sự xúc phạm. Thế là ngoảnh đi, ngoảnh lại, Lệ Thu thấy toàn bạn xấu quanh mình. Dần dần cô có vẻ xấu tính hơn và chẳng tiến bộ gì cả.
Và giờ cô đang ở đây, một mình lang thang trên bãi biển vào một đêm mùa xuân yên tĩnh. Cô đang muốn có một sự tĩnh tâm tuyệt đối. Cô cần suy nghĩ lại những việc đã qua. Và cô đang bắt đầu cho một khởi đầu mới. Ngoài những mục tiêu cho công việc. Cô còn lập cả một kế hoạch học tập và nâng cao trí tuệ, sức khỏe và tinh thần. Cô cần một sự thay đổi của chính cô, để có một thế giới quan tốt đẹp. Rồi đến những người bạn tốt và một tình yêu đẹp.
Năm cũ đã khép lại. Những kỉ niệm buồn Lệ Thu sẽ vùi chôn vào dĩ vãng xa xôi. Những giọt nước mắt mặn chát cô đã rơi, có thấm tháp là đâu so với cả đại dương nước mặn phía trước? Cuộc đời mỗi người chỉ chốt lại ba từ: Vui, bình an và thanh thản! Những thứ ấy tự khắc mỗi người có thể tạo ra cho riêng mình. Tình yêu luôn thật đẹp, và vĩ đại vô cùng. Nhưng những thứ la lá giống tình yêu thì nhiều vô kể. Phải luôn tỉnh táo và bản lĩnh để giành giật tình yêu đích thực của mình. Tuyệt đối không thể để mình bị mù màu trước những đam mê và cám dỗ. Có một câu mà Lệ Thu rất tâm đắc về tình yêu đó là: Yêu là lựa chọn để hạnh phúc! Nếu tình yêu làm bạn đau khổ, thì đó không phải là tình yêu, mà chỉ là một lỗi ám ảnh mà thôi. Với hạnh phúc, chẳng ai có thể nhầm được. Chỉ những kẻ ngu xuẩn mới chạy theo những cái không phải là hạnh phúc. Lệ Thu thât buồn vì ngày hôm qua cô đã là một người như thế. Nhưng ngày mai nhất định sẽ khác. Cô sẽ lựa chọn tình yêu làm cho cô cảm thấy hạnh phúc.
Tác giả: Lệ Thu
Xem thêm các bài viết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét