Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Bác

CHUYỆN TÌNH NGƯỜI LÍNH BIỂN
Chương II: Gia đình bác tôi
                     Anh tôi học giởi lắm! Mà gia đình bác tôi ai cũng học giỏi. Các anh luôn là tấm gương cho con em các gia đình khác trong dòng họ noi theo. Vì dòng họ Lê nhà tôi có truyền thống hiếu học từ lâu đời nổi tiếng của làng mà.
                     Bác tôi, thời phong kiến từng là một ông giáo rất nổi tiếng về sự mẫu mực, nghiêm khắc và uyên bác của cả một vùng ven Sông Hồng. Trong thời buổi loan ni, nhìn thấy họ hàng thân tộc của mình bị Pháp và chính quyền tay sai bắt giữ rồi giết hại dã man. Vì họ đi theo cộng sản, theo Bác Hồ, làm du kích! Tận mắt chứng kiến cảnh đói khổ của các chiến sỹ cách mạng non trẻ mà lòng bác xót xa . Vì không đủ tiền bạc để cung cấp lương thực, thực phẩm cho họ. Nhưng bác giận nhất là những kẻ đã theo Việt Minh rồi, nhưng không chịu được gian khổ, và nghe theo lời dụ dỗ của địch, ra đầu hàng giặc. Mỗi lần như thế, lại có rất nhiều bà con, họ hàng những đồng chí cách mạng kiên trung bị bắt
, và giết hại dã man do chúng khai ra. Nghĩ đi, nghĩ lại với bao đêm dài trăn trở. Rồi bác xin làm Trương Tuần tay sai cho thực dân Pháp. Ban đầu bác đã chịu đựng bao sự sỉ nhục của họ hàng, bạn hữu. Vì người như bác, lại đi làm cái công việc mạt hạng ấy, để có nhiều tiền bạc.

                     Nhưng rồi tất cả cũng im bặt, và xót xa cho thân bác phải chịu nhục. Nhưng những đồng chí cách mạng, du kích đã có cơm ăn no, sung ống  đàng hoàng. Nhờ bác làm trương tuần, mà khi mật thám báo đến, bác luôn cho người dẫn các đồng chí cách mạng đi trốn khỏi những vị trí đã bị phát hiện. Những tên đã phản lại cách mạng mà bác biết. Lập tức bị bác bắt trói, giao cho quan tây xử lý vì tội “ làm cộng sản” . Và  chúng đều bị trừng trị thích đáng. Nhờ vậy mà lực lượng cách mạng tại quê tôi rất vững mạnh, kiên trung một lòng theo đảng, theo Bác Hồ.

                     Hòa bình lập lại, rất nhiều người dân tỏ ra ái ngại. Sao nhà Cụ Trương nổi tiếng vì nhiều thành tích diệt Cộng ngày nào, lại vẫn yên bình? Thì các đồng chí cách mạng lão thành, với đầy huân trương trên ngực của ta. Hồ hởi nói rằng: Cụ Trương là người của ta, cài vào làm tay sai cho địch để có nhiều tiền bạc ủng hộ cách mạng. Biết được thông tin nội bộ của địch báo cho bên ta. Biết được ai đã ra đầu hàng cho địch, ai là Việt gian trà trộn vào hàng ngũ của ta. Những kẻ ấy đều bị bác bắt và mượn tay quan tây trừng trị hết. Vì thế mà các đồng trí của ta được an toàn. Từ đấy dân làng thêm tôn trọng và kính phục gia đình bác. Bác chỉ cười và mong bà con dân làng đừng gọi bác là Cụ Trương nữa, gọi bác là ông giáo như xưa thôi. Nói vậy, nhưng dân làng vẫn gọi bác là Cụ Trương. Một phần vì theo thói quen. Một phần thì họ nghĩ, gọi như vậy thì đã làm sao?  Gọi thế họ lại càng nhớ, nhờ công ơn chịu nhục của bác. Mà xóm làng được bình yên, du kích có cơm ăn, áo mặc, quân tư trang. Đồng chí của ta thoát khỏi sự truy nùng của địch. Và bọn Việt gian bị trừng trị thích đáng! 
Còn tôi, từ nhỏ tôi rất tôn phục bác. Mỗi dịp năm mới bác luôn tranh thủ dậy tôi ngoan, chăm học và làm những việc có ích cho tổ quốc, làng xóm, gia đình, bản thân. 

Còn nữa ....

                                                                        Tác giả: Phạm Thị Hợi

Xem thêm các bài viết


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét