Vẫn thấy ở đời, khi giàu có thành đạt thì không biết bao nhiêu là bạn bè. Đi đến đâu cũng kẻ đón người rước. Mọi người đều chào đón, tay bắt mặt mừng. Cần việc gì cũng có vẻ như ai cũng sẵn sàng giúp đỡ. Nhưng cũng chính những con người đó, khi thất bại đói nghèo thì chẳng nhìn đâu ra bạn bè cả. Mọi cánh cửa giường như đều đóng cửa trước mắt họ. Khó khăn chồng chất những khó khăn. Nếu may mắn lắm họ vẫn còn những người bạn hữu bên mình. Nhưng họ cũng chẳng thể làm gì giúp được người đó. Thế mới biết tất cả bắt đầu từ chính tôi! Khi cái tôi của mỗi người thay đổi thì thế giới quan của người đó thay đổi. Nhận thức và tư duy của người đó thay đổi theo.
Khi ta giàusang phú quý người ta theo ta vì cầu mong lợi ích. Hoặc ít ra cũng để đánh bóng tên tuổi của chính mình. Cũng bởi theo câu ca dao xưa:
Thế gian chuộng của chuộng công
Không ai chuộng kẻ ăn không ngồi rồi.
Một mặt phú quý sinh lễ nghĩa. Những người giàu sang phú quý hay đi học hỏi những điều nhân nghĩa ở đời. Họ còn thích đi làm từ thiện, đầu tư cho các tài năng quý … thế lên họ phú quý vinh hiển ngày càng lên. Mọi người càng thêm yêu mến nể trọng họ.
Còn người nghèo, người đang gặp khó khăn chẳng ai muốn chơi cùng cả. Vì bản thân họ thường có những tư tưởng bi lụy, tiêu cực. Chơi với họ chẳng có lợi lộc gì, có khi còn mang họa thêm. Vì họ suốt ngày xin xỏ, vay mượn hay gây phiền nhiễu. Nếu là bạn với những người như thế chỉ có thể là cùng chí giống nhau. Cùng chung hoàn cảnh giống nhau. Cùng khát vọng giống nhau. Nếu không vì những điều này mà người ta vẫn chơi với mình. Thì cần đề phòng đó là kẻ tiểu nhân đang bày mưu hãm hại. Ở đời chẳng ai tự nhiên tốt với mình mà không vì một mục đích nào đó. Càng không có chuyện chẳng có gì hợp với mình mà cứ tiếp cận, chơi bời với mình cả.
Cả cái sự thân thiết, yêu mến nhiều quá cũng sinh biến. Bất cứ sự vật, hiện tượng gì. Khi chúng vượt qua sự trung chính thì đều gây biến. Biến cố có thể lên hay xuống, nhưng nhìn chung là không tốt lắm. Tâm tính của con người cũng thế. Dù bất kỳ việc gì xảy ra, nếu ta vượt lên trên sự điềm tĩnh của bản thân thì đều có nguy hơn có lợi. Quyết định thì sẽ sai lầm, hành động sẽ có nhiều sự nông nổi và thiếu xót.
Xem thêm các bài viết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét