Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Bao la

Chuyện ở bệnh viện 
                                                              Truyện dài: PTH

Chương XVII: Tình nhân ái bao la và vấn đề tiền bạc

Sự sống được nảy sinh từ cõi chết. Từ xác người  phụ nữ xinh đẹp và cứng đơ kia đã cho ra đời một sự sống tuyệt vời trong vòng  tay cô. Cô không coi đứa bé là ghánh nặng. Mà cô coi đó là một món quà vô giá của số phận. Một món quà tuyệt vời mà người phụ nữ xấu số kia không được hưởng. Cô trân trọng món quà này từ trong sâu thẳm xương thịt. Đứa bé là của cô, cô nhất định không trao nó cho ai trừ bố đẻ của nó. Vì với bố đẻ của đứa bé, cô không có tư cách tranh giành. Hẳn cả cuộc đời này anh sẽ chăm lo cho đứa bé và hồi tưởng về người phụ nữ tuyệt vời kia.
Cô ý tá đi ra, từ phòng xác và nói giáo hoảnh:đề nghị gia đình bệnh nhân nộp viện phí mổ đẻ gấp. Cô tái mét mặt mày, trời ơi, cô làm sao có đủ số tiền lớn đó bây giờ. Chị gái cô vừa mổ đẻ hôm qua, có cả bảo hiểm xã hội mà mất 2,8 triệu đồng.
Trong người cô có hơn triệu bạc. Mà đứa bé sẽ ăn bằng gì, vì cô làm gì có sữa? Cô ấp úng hồi lâu, thì chị y tá sỗ sàng: Nhà chị này  có thanh toán tiền mổ đẻ không để chúng tôi báo cáo lên lãnh đạo bệnh viện. Rồi xử lý luôn cùng tội mạo danh của chị đây? Cô rụt rè hỏi chị ấy: hết bao nhiêu tiền ạ? Chị ấy nói hết 640. 000 đ. Chị ấy còn càu nhàu thuyết giảng: Các bác sĩ đã rất vất vả thực hiện ca mổ, cứu sống đứa bé theo yêu cầu của chị. Chị không thể không thanh toán số tiền ấy. …  Cô mừng rỡ, em sẽ trả ngay. Em tưởng hết nhiều thì phải xuống dưới phòng ăn vay lãi. Mà sao hết ít thế hả chị? Vì chị gái em cũng mổ đẻ, có cả bảo hiểm y tế mà hết 2,8 triệu! Cô y tá đếm đủ tiền, yêu cầu cô ký tên và nhỏ nhẹ ôn tồn. Vì chị ấy đã tử vong nên không có chi phí hậu phẫu sau mổ đẻ. Rồi chị lặng lẽ làm tiếp công việc của mình. …

Làm trong cái bệnh viện phụ sản lớn nhất của cả nước. Hẳn chị đã chứng kiến không biết bao sự ra đời và cả những cái chết bi thương. Nhưng mà các chị  còn nguyên những giọt nước mắt xót thương cho số phận người quá cố. Họ đều có lòng ngưỡng mộ với cô, lo lắng cho tương lai của cô và đứa bé. Họ đều muốn giúp đỡ cô. Cô thầm cảm ơn họ, nhờ sự hậu thuẫn bằng sự im lặng  của họ mà đứa bé được chào đời.
Chị y tá thông báo cho cô nộp lệ phí để nạn nhân vào phòng lạnh. Trời ơi, trong túi cô còn có mấy trăm nghìn đồng. Còn tiền mua sữa cho bé nữa. Cô thì đang cố giữ ấm cho bé, làm sao giám đem bé xuống tận phòng ăn của bệnh viện làm thủ tục vay nóng tiền? Các y bác sĩ dục dịch kéo nhau vào phòng họp để xử lý kỷ luật và khởi kiện cô. Cái đầu cô muốn nổ tung. Nhưng cứ nhìn xuống một thiên thần bé nhỏ đang ngủ thiêm thiếp trong vòng tay cô. Cô lại thấy trong người tràn đầy sinh lực. Trí óc cô minh mẫn lạ thường. Cô sẽ tìm được gia đình cuả đứa bé và thế là mọi chuyện sẽ được giải quyết. Cô tin là vậy. Còn mấy phút nữa nồng ấp sử dụng được, cô sẽ đi cắm giấy tờ tùy thân để vay tiền trả phí để xác chị ấy trong nhà lạnh. Rồi tất cả sẽ ổn thôi.

Còn nữa .....
                                                          Tác giả: Phạm Thị Hợi 

Xem thêm các  bài viết

>> Chương I: Lý do đến bệnh viện! 

>>  Chương II: Hồi ức

>> Chương III : Tình yêu với ngôi trường Nghiệp Vụ I của thầy hiệu trưởng

>> Chương IVChuyện ở bệnh viện - phần IV

>> Chương V: Sự thật phũ phàng

>> Chương VI: Ký ức về ngôi trường thân yêu….

>> Chương VII: Người thầy đáng kính

>> Chương VIII: Sự thật được phơi bày   

 >> Chương IXBi kịch của gia đình

>> Chương X: Lòng nhân từ bác ái….

>> Chương XI: Thực hiện lời hứa thiêng

>> Chương XII: Tai nạn bất ngờ

>> Chương XIII; Tình huống hỗn loạn tại cổng bệnh viện phụ sản trung ương

>> Chương XIV: Thiên thần chào đời

>> Chương XV: Sự cố giảm nhiệt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét