Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Xấu xa

CHUYỆN TÌNH NGƯỜI LÍNH BIỂN
Chương V: Kẻ thứ ba xấu xa
                     Họ vẫn yêu nhau, và kiên trì thuyết phục gia đình. Mọi người đã có ý xuôi xuôi vì xúc động trước tình cảm chân thành họ dành cho nhau. Lại thấy chị Hương vừa rất nết na thùy mị, lại dịu dàng đoan chính. Thì hỡi ơi, tai họa ập đến. Chị bạn thân của chị Hương mới từ Sài Gòn ra lại đem lòng yêu say đắm anh Hà. Chị ấy mê mẩn anh bác sĩ quân y nghèo nhưng luôn học giỏi, đẹp trai và phong độ đàng hoàng. Chị cho rằng anh sinh ra là dành cho chị. Chỉ có người xinh đẹp, học thức, và giàu có như chị mới xứng đáng với anh. Chỉ có những người có học thức và địa vị ngang bằng nhau như chị với anh Hà mới có cơ sở của một tình yêu bền vững. Tình cảm của anh Hà dành cho chị Hương chỉ là thứ tình cảm nhất thời hồ đồ của tuổi trẻ.
Chị Hương yêu anh ấy chỉ vì ham vinh hoa phú quý. Và chỉ có chị và gia đình chị mới là người chỗ hậu thuẫn cho con đường công danh sự nghiệp của anh Hà. Anh Hà vì bị chị Hương bỏ bùa mê thuốc lú nên chưa nhận ra. Nhưng chị là người rất thông minh tỉnh táo nên đã nhận ra điều ấy!....
                       Gia đình bác tôi vỗ tay vào bằng mọi cách. Chị ấy xinh đẹp. gia đình  giàu có, người thành phố lại là giáo viên của trường cấp 3 chuyên của tỉnh. Cơ bản là lý lịch ba đời trong sạch. Bố mẹ chị đều là cán bộ nhà nước đàng hoàng.  Gia đình họ lại hứa cho sẵn anh chị một mảnh đất nơi anh mới về nhận công tác. Chị ấy cũng hết lòng yêu anh Hà. …

                     Anh Hà luôn chỉ xem cô ấy là một người bạn, thế thôi.   Còn chị ấy dùng trăm phương nghìn kế để lấy lòng gia đình anh, và để hạ nhục chị Hương. Bắt chị Hương phải rời xa anh Hà vì hạnh phúc của anh ấy với chị ta! Chị  ấy quyết tâm rành lấy anh Hà bằng mọi cách. Không loại trừ cả những thủ đoạn đê hèn để phá vỡ tình cảm của hai anh chị ấy. Làm cho họ bao phen sống dở chết dở vì hiểu lầm. … Có lần tôi quỳ xuống xin chị ấy buông tha cho anh Hà, đừng chia tách anh chị ấy nữa, cả tội nghiệp anh chị ấy quá. Thì chị không ngại mà cho tôi một cái  tát đau điếng. Còn mắng mỏ tôi thận tệ, khuyên tôi là em gái của anh Hà, thì phải lo cho công danh sự nghiệp của anh ấy. Lo cho hạnh phúc tương lai của anh ấy. Và vỗ ngực bôm bốp nói: chỉ có chị mới là người xứng đáng với anh ấy. Chỉ có chị mới mang lại hạnh phúc thật sự cho anh ấy mà thôi. Nếu để anh ấy lấy người đàn bà này thì sẽ lụi bại hết con đường công danh của anh ấy. Và mạt khinh chị Hương là thứ chơi trèo!...

Còn nữa ....
                                                                       Tác giả: Phạm Thị Hợi

Xem thêm các bài viết


>> Chương IIGia đình bác tôi

>> Chương III: Anh Hà và chị Hương

>> Chương IV: Chuyện sau lũy tre làng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét