Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Ơi


        Bình Yên ah, Bình Yên ơi! Người đang ở đâu thế? Những ngày này em rất nhớ mình. Mình có khỏe không? Công việc của mình giờ như thế nào? Cuộc sống của cả gia đình Bình Yên giờ ra sao?
         Em giờ chán lắm, vẫn lêu ta lêu têu. Công việc của em giờ là kinh doanh. Em đang cố gắng năng nhặt chặt bị cóp nhặt, trân trọng từng đơn hàng nhỏ. Mong một ngày sẽ có được những đơn hàng lớn. Công việc khá nặng nhọc, đòi hỏi em phải là người năng nổ, quảng giao giỏi. Em thấy nhớ Bình Yên lắm. Giá Bình Yên vẫn còn ở bên em, hẳn người sẽ là phần còn thiếu trong em.

          Những giây phút ở bên Bình Yên, em luôn cảm thấy niềm hạnh phúc ngọt ngào từ đáy sâu tâm hồn mình. Dù khi đó giữa chúng ta là những cuộc tranh giành và cãi vã không ngớt. Hay khi Bình Yên và gia đình đang rơi vào thảm cảnh đói nghèo.
         Em có thể chia sẻ cho Bình Yên mọi thứ mà em có, để Bình Yên có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Sự chia sẻ chân thành từ đáy trái tim mà em không thể làm điều đó với bất cứ ai. Cả căn nhà mình mà trong đáy sâu tâm hồn mình em luôn trân trọng và yêu quý. Em cũng sẵn sàng thế chấp cho ngân hàng để giữ được lại ngôi nhà yêu quý của Bình Yên. Vì hơn ai hết, em hiểu sâu sắc nỗi đau khi bị tước đoạt đi ngôi nhà thân yêu của mình. Em không muốn Bình Yên phải chịu cảm giác đó. Và em biết, Bình Yên cũng sẽ không để em bị mất đi căn nhà của riêng mình. Hành động của em chỉ là để giãn nợ ngân hàng giúp anh trong cơn nguy biến thôi mà! Những đồng tiền nhở bé của em khi ấy, có thể đã giúp cho gia đình Bình Yên rất nhiều. Một miếng khi đói bằng cả gói khi no mà! Gia đình Bình Yên đối xử với em như là người thân ruột thịt vậy. Em hạnh phúc lắm. Em luôn thầm ao ước một người bố tài năng, một người mẹ dịu hiền và hai đứa em gái thật là ngoan như thế. Nhất là một người chồng hiền lành, tử tế, lương thiện và nhân hậu như Bình Yên thì em không còn mong ước nào hơn như thế. Khi cả gia đình mình chen chúc trong căn phòng nhỏ bé của nhà Bình Yên, em hạnh phúc lắm. Hạnh phúc hơn vì khi ở căn nhà của chính mình. Bình Yên trở lên mạnh mẽ, tự tin, quyết đoán và hạnh phúc hơn. Em yêu Bình Yên như thế nhiều lắm. Mẹ của Bình Yên rất tuyệt vời. Bà ấy thật là hiền dịu, em luôn thầm ao ước một người mẹ như thế! Dù mình buộc phải vào ký túc để đảm bảo giấc ngủ an lành cho mẹ và các em. Nhưng em biết Bình Yên chỉ thật sự hạnh phúc bên em khi có gia đình mình ở bên và trong chính căn nhà của riêng Bình Yên.
          Mình đã xa nhau đã rất lâu rồi Bình Yên nhỉ. Em cũng không nhớ là tại vì sao nữa? Nhưng mà người xưa có câu: Vợ chồng gặp nạn như chim trong rừng gặp nạn, con nào mạnh hướng nào, con ấy bay! Cuộc sống của em và Bình Yên còn chất chồng biết bao cạn bẫy và chông gai. Nếu em và Bình Yên vẫn cố gắng lắm tay nhau và đi tiếp. Hẳn cuộc sống của hai vợ chồng mình đã rất khác như hiện nay anh nhỉ? Tiếc rằng mình đã chọn cách khác. Mỗi người người đã đi về một hướng khác nhau để tìm đường sống cho riêng mình. Không ai muốn cuộc sống khổ sở của riêng mình ảnh hưởng đến người kia. Và mình đã lạc mất nhau rồi phải không Bình Yên hỡi?! Em lại đang rất thèm khát một vòng tay, một bờ môi muôn vàn yêu dấu củaBình Yên. Bình Yên ơi! Giờ người đang ở đâu? Em nhớ người nhiều lắm! …
                                           Tác giả: Phạm Thị Hợi
                                                 


Xem thêm các bài viết


>> Lễ Hội Đền Thạch Đà

 >>Mở Khóa Trái Tim

>> Mũ Bảo Hiểm Xe Máy

>> Tình Cũ

>> Tai Nạn Giao Thông

>> Rác Thải Là Chuyện Lớn

>> Chuyện Đổ Rác

>> Cần Hiểu Đúng Về Phong Tục Đi Lễ Đầu Năm

>> Siêu Nhân

>> Những Lợi Ích Khi Sống Ở Nông Thôn

>> Con Hoang

>> Mùa Xuân Tình Yêu

>> Nghệ Thuật Cắm Hoa

>>Tình Bạn Khi Giàu Và Nghèo

>> Cuộc Đời Một Tỉ Phú

>> Thằng Hà Bạn Nó

>> Kinh Nghiệm Để Có Tình Yêu Đích Thực
>> Chuyện Tình Sinh Viên Trung Cấp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét