Khi chúng ta là người có nhân cách yếu. Chúng ta sẽ rất hay nghe theo sự sai khiến của những người khác. Chúng ta thường bỏ qua những suy nghĩ và tình cảm thật sự của bản thân, để chạy theo những gì xã hội cho là tốt đẹp nhất. Những lời hay, ý đẹp của người trong thiên hạ rất hay được chúng ta nghe theo!
Khi chúng ta có nhân cách yếu, lập trường của chúng ta thường không rõ ràng. Chúng ta thường đứng giữa hai cuộc chiến. Bởi vì không biết lựa chọn bên nào, nên cuối cùng chúng ta bị cả hai bên làm cho chúng ta tổn thương. Khi chúng ta có nhân cách yếu. Chúng ta luôn sống không thật với lòng mình. Đó có thể là sự xã giao, hoặc không trung thực. Khi chúng ta có nhân cách yếu, chúng ta thường tự kìm chế bản thân. Vì thế nhân cách của chúng ta rât dễ bị sai lệch và biến dạng. Chúng ta luôn cố nghĩ khác đi khỏi những gì đang diễn ra ở hiện tại. Chúng ta sống ở trạng thái của những ước mơ. Đôi khi chúng ta ngộ nhận rằng đó là cách sống trí tuệ? Bởi vì trong cuộc sống của mình, bạn chỉ sử dụng trí não mà thôi. Một cuộc sống thật sự phải là sự hài hòa giữa tấm lòng, trái tim, và trí tuệ. Một người có nhân cách yếu sẽ cảm thấy đáy sâu tâm hồn mình như những đứa trẻ. Bởi vì thực tế thì tâm hồn bạn chưa lớn bao giờ. Nó vẫn vậy như từ khi bạn còn là một đứa trẻ. Nguyên nhân gây ra nhân cách yếu ở con người là do có thể bạn bị tổn thương khi còn nhỏ. Do lối sống và những suy nghĩ sai lầm. Do những hoạt động sống làm sai lệch sự phát triển của bản thân. Nên nhân cách của bạn không phát triển như những người bình thường khác. Nó vẫn non yếu, dù bạn đã bước vào độ tuổi của sự trưởng thành. Người đời thường gọi bạn là người gió chiều nào, theo chiều ấy, hoặc là người nhạc nào cũng nhảy! Bạn được xếp vào hạng tiểu nhân trong xã hội. Dù bạn không làm gì sai trái, thì xã hội vẫn không coi trọng bạn! Bạ sẽ bị ảnh hưởng từ môi trường sống rất sâu sắc. Bạn rất non yếu trong bản năng của mình. Trong những cuộc chiến đấu, bạn luôn dành phần thua. Có cái gì hay, cái gì đẹp thuộc về bạn, sẽ bị những người khác tìm mọi cách chiếm đoạt mất. Cuộc sống của bạn mỗi ngày trôi qua giống như một cơn bão. Mọi con đường chúng ta đi chỉ là ngõ cụt! Bạn sẽ chỉ tìm được một chút yên bình khi chui vào chiếc vỏ ốc của riêng mình. Hoặc vui thú với cây cỏ và các loài vật. Nhưng là con người, bạn cần có thêm nhiều mối quan hệ xã hội. Cho nên, bạn cần cố gắng phát triển nhân cách của chính mình. Người có nhân cách tốt không phải là người có nhiều kiến thức, trình độ học vấn, địa vị xã hội, tiền bạc. Mà đó là người có cốt cách là người cao. Để phát triển một nhân cách yếu khi bạn đã đến tuổi trưởng thành là rất khó. Cho nên bạn cần biết cách nuôi dưỡng tâm hồn bạn ngay khi còn rất nhỏ. Đến khi trưởng thành rồi, chúng ta cần kiên trì bồi dưỡng bản thân mỗi ngày!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét