Trong cuộc sống, một người khôn ngoan luôn tránh xa những người có nhân cách yếu, nhân cách hỏng. Tuy vậy, dù có né tránh tốt như thế nào, dù có cảnh giác đến cỡ nào, thì nhiều khi chúng ta vẫn phải tiếp xúc với những người ấy. Người ấy có thể là người thân, là đồng nghiệp, hay là bạn học với ta! Khi chúng ta đã dùng hết tất cả các cách để ngăn ngừa, tránh xa họ mà không được, thì chúng ta buộc phải cắt bỏ hoàn toàn họ để có một cuộc sống tốt! Không thể vì họ là người thân, là họ hàng, hay bạn bè đồng nghiệp mà chúng ta cứ phải khổ sở gần gũi với họ. Dù sao thì chúng ta cũng chỉ là những con người bình thường trong xã hội. Chúng ta không phải là một vị thánh. Cuộc sống của chúng ta còn rất nhiều những khó khăn, vất vả. Chúng ta còn phải đối mặt với rất nhiều những vấn đề của bản thân. Không có lý do nào là đúng để buộc chúng ta phải giao du, tiếp xúc với người làm chúng ta đau khổ, tổn thương cả. Cách sống chấp nhận những điều ấy là một cách sống ngu ngốc, tự làm tổn hại bản thân, và là điểm khởi đầu cho rất nhiều sự đau khổ, bất hạnh sau này!
Cho nên chúng ta đừng vì bất kỳ lý do gì mà cháp nhận những điều ấy. Hãy mạnh dạn tránh xa người mà bạn không thích, không ưa, những người làm cho bạn bị tổn thương và đau khổ. Dù họ là bất cứ ai, chie cần họ làm thiệt hại cho bạn, họ xứng đáng phải rời xa bạn. Con người vốn hoạt động vì lợi ích. Khi bạn đi ngược lại bản năng này, cũng là việc tạo ra tiền đề tự làm thiệt hại cho bản thân, trong rất nhiều các lĩnh vực khác nữa. Chất thải trong cơ thể thì buộc phải thải ra ngoài nếu không sẽ gây ra thiệt hại cho sức khỏe. Các tế bào ung thư trong cơ thể thì phải cắt bỏ, nếu không nó sẽ bị di căn ra toàn cơ thể. Đến lúc ấy ngay cả tính mạng của bạn cũng không còn. Một phần tay, chân của cơ thể bạn bị dập nát, nhiễm trùng thì buộc phải cắt bỏ cả cái chân, hay cái tay đó để tránh bị nguy hiểm đến tính mạng. Có lý do gì buộc chúng ta phải cộng tác với những người mà chúng ta không ưa, những người làm tổn thương, thiệt hại cho chúng ta? Hãy sống cho thật mạnh mẽ, rứt khoát. Thà bị đau một lần, còn hơn đau khổ, bất hạnh mãi mãi về sau. Khi chúng ta kết thúc tất cả, thì cuộc sống của chúng ta sẽ hạnh phúc, sung sướng! Trước khi chúng ta là một cái gì đó, có mối quan hệ với một ai đó, chúng ta là một con người. Con người của chúng ta mới là quan trong nhất. Nó là cái gốc, là nền tảng cho mọi vị trí và mối quan hệ trong xã hội của chúng ta. Không nên vì bất gì cái gì mà làm tổn thương con người của chúng ta!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét