Sống ở đời, nhiều khi coi trọng vẻ bề ngoài quá, thì người ta cho là không chân thật, giả tạo, phù phiếm sa hoa. Nhưng nếu chúng ta cắt bỏ hết những vẻ phù phiếm sa hoa đó, sống với con người nguyên bản của bản thân thì lại trở thành thô mộc, quê kệch quá. Dù đôi khi con người coi trọng vẻ đẹp chất phác, thô mộc. Thế nhưng sự chất phát, thô mộc không phải bao giờ cũng đúng, cũng tốt. Nhất là khi chúng ta sống trong một xã hội văn minh hiện đại!
Trong mỗi con người đều có hai mặt, đó là mặt người và mặt con. Mặt con là phần bản năng của con người như ăn uống, sinh sản ... Mặt người chính là phần xã hội của con người. Trong những nền văn hóa khác nhau, người ta có những biểu hiện khác nhau trong các hành vi ứng xử và biểu hiện của mình. Trong một nền văn hóa phát triển, ngay những bản năng tự nhiên của con người cũng được nâng lên thành một nghệ thuật. Chúng ta có nghệ thuật ẩm thực, nghệ thuật trà đạo ... Để không trở lên lạc lõng và sai khác với thế giới xung quanh, trong những hoàn cảnh khác nhau, với những đối tượng khác nhau, chúng ta cần phải có những biểu hiện khác nhau. Chính những nét văn hóa nghệ thuật trong cuộc sống đã tạo ra một cuộc sống tốt đẹp hơn. Những chỗ cần phải có những biểu hiện bề ngoài tốt, mà chúng ta không làm, thì thất bại là một điều không thể tránh khỏi. Bớt đi những vẻ bề ngoài nhiều quá, vào đúng chỗ không nên bớt thì cũng sẽ làm hỏng việc!
Nói ra thì nhiều, nhưng nếu một cô gái ăn mặc quá giản dị, mà ở vào một chỗ sang trọng, nơi người ta ăn mặc như những ông hoàng, bà chúa thì sẽ trở thành một nhân tố kỳ thị, bị cộng đồng đó kỳ thị. Một người cư xử quá lịch sự, xã giao giữa một vùng nông thôn nghèo với những con người bần cùng, khổ sở thì cũng không để làm gì, và không ai coi trong điều đó. Một người khôn ngoan trong ứng xử, giao tiếp sẽ luôn biết chỗ nào cần văn vẻ, hào nhoáng bên ngoài, chỗ nào cần tỏ ra chân thành, đơn giản, và mộc mạc! Nếu chúng ta đơn giản hết những thủ tục giườm rà thì có khác gì cuộc sống của một loài vật bình thường trên thế giới? Nhưng nếu có quá nhiều những thủ tục giườm rà trong cuộc sống sẽ làm cho con người mệt mỏi, biến thái, và sai khác với bản thân. Nhiều nghi lễ quá cũng khiến người ta mệt mỏi, khó chịu. Nhưng nếu bỏ hết nghi lễ thì cuộc sống của con người có khác gì loài vật? Tốt nhất chúng ta cứ sống chân thành và biến hóa theo hoàn cảnh, điều kiện cụ thể! Bởi vì mỗi nơi, mỗi vùng miền, mỗi tầng lớp xã hội có một quan niệm sống và nền tảng giáo dục riêng. Người từ bỏ thế giới thật sự của riêng mình, đến một thế giới hoàn toàn khác, cũng ít khi có được niềm hạnh phúc thật sự. Nhiều loài vật có vỏ, nhiều loài vật có lông vũ, nhiều loài vật có vảy là để che trở bảo vệ cơ thể khỏi những tác nhân có hại. Con người chúng ta khi sống trong môi trường xã hội cũng cần có văn vẻ, lễ nghĩa hài hòa với thế giới xung quanh để mọi việc được tốt hơn! Đấy thật sự là chiếc vỏ bề ngoài của mỗi con người!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét