Thứ Tư, 21 tháng 9, 2016

thuộc về ta

     Đọc tin người yêu cũ lấy vợ, bỗng thấy có một nỗi buồn vô cớ. Ở đâu đó trong trái tim như có gì co bóp rất mạnh. Có gì đâu chỉ là một nỗi buồn thoáng qua. Người ấy có thể đang hân hoan bước vào một cuộc đời mới. Bỗng thấy có cảm giác bị bỏ rơi, dù hai người đã chia tay nhau lâu rồi!

       Phải chấp nhận thôi, vì đây là hiện thực cuộc sống. Ngay khi chia tay nhau, việc đó cũng đồng nghĩa với sự việc ngày hôm nay. Bất chợt thấy chàng trai ấy thật tốt. Có lẽ là tại vì tâm lý con cá mất là con cá to. Tình yêu thật là một cái vòng rích rắc. Nhiều khi đã quyết định chia tay rồi, mà vẫn còn những cảm xúc yêu thương. Hoặc khi đã kết thúc chuyện tình từ rất lâu, mà trái tim vẫn có cảm giác nhói đau khi thấy người ấy bên người khác! Vẫn có một chút ghen tuông, giận hờn dù đã xa nhau lâu rồi.  Những cảm xúc, những kỷ niệm ngày xưa chợt ùa về trong ký ức. Nhưng nó đem theo một nỗi buồn, vì người ấy đã thật sự xa rồi. Thôi thì ta đành xóa sạch mọi ký ức. Hãy để một trái tim nguyên sơn, trong trắng không vết bẩn của cuộc đời. Ngày hôm qua đã mãi mãi nằm lại. Dù có quay về bên nhau thì đó vẫn không phải là tình yêu. Những cảm xúc mà ta có cũng chỉ là hoài niệm. Khi tình yêu đi qua rồi thì sẽ không bao giờ trở lại. Người ấy lấy ai, lựa chọn ở bên ai, đối xử với người đó như thế nào không còn quan trọng nữa. Bởi vì ta và người ấy đã trở thành hai con người xa lạ. Trên đường đời nếu có gặp nhau, chưa chắc chào hỏi nhau.
       Ngày mai người ấy lấy vợ thật rồi. Đó không phải là người phụ nữ năm xưa. Cô gái này rất xinh đẹp và thanh lịch. Trông cô ấy đang căng tràn hạnh phúc vì sắp đến một ngày vui. Cô ấy đẹp và yêu kiều như một hoa hậu. Chẳng giống ta quê mùa, dốt nát, và nghèo nàn. Họ là một cặp đôi trai tài gái sắc. Họ thật hạnh phúc trong sự chúc phúc của mọi người. Suy nghĩ thế nào mà ta lại thấy trái tim mình đau. Lẽ ra đám cưới ấy phải là của ta. Cảnh vật ấy phải thuộc về ta. Người đàn ông ấy phải là của ta mãi mãi. Bao giận hờn người ấy chợt tan biến. Chỉ còn một sự tiếc nuối bâng khuâng. Bởi vì có còn gì với nhau nữa đâu mà tiếc nuối? Chuyện giữa ta và người ấy đã kết thúc từ rất lâu. Thôi thì ta cần giúp đỡ chính ta quên đi người ấy mãi mãi. Cần xóa sạch tất cả ký ức về ngày hôm qua. Ngày mai ta sẽ bắt đầu một cuộc đời mới. Một cuộc đời mới thật sự của riêng ta!

                                                            Tác giả: Phạm Thị Hợi

Đọc thêm các bài viết  


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét