Có lẽ là tôi sẽ lại phải đi làm. Giống như rất nhiều người lao động bình thường khác trên thế giới. Tạm biệt giấc mơ của cả một thời tuổi trẻ. Bởi vì việc tự chủ kinh doanh đã không đem lại cho tôi lợi nhuận mong muốn. Tôi đã từng là một nhân viên thành công, nhưng tôi là một người tự chủ kinh doanh thất bại. Có lẽ bởi vì tôi chưa đủ tài. Tôi đã quen dựa sống với những niềm tự hào về tổ chức mà tôi là một thành viên. Ví dụ như đó là một cái lớp gồm những học sinh ưu tú, một ngôi trường đại học danh tiếng, một chức vụ trong một công ty lớn. Tôi đã không sống với tôi, dựa vào chính tôi, rằng tôi là người như thế nào, tôi có thể làm những gì. Tôi đã không biết cách xây dựng thương hiệu cá nhân của tôi, phát triển bản lĩnh của tôi. Tôi chỉ luôn cố gắng chạy theo tiêu chuẩn này của xã hội, mục tiêu này của công ty.
Bây giờ tôi đang rất bănkhoăn không biết là tôi có nên từ bỏ con đường tự chủ kinh doanh đang đi, để đi làm thuê cho một tổ chức cá nhân nào đó không? Vì đã nhiều tháng nay, tôi đã không kiếm đủ tiền để sống tốt! Dù công việc tự kinh doanh đã cho tôi sự tự do. Tôi có thể làm mọi thứ mà tôi thích, theo cách mà tôi muốn, và theo nhịp sinh học của riêng tôi. Nhưng tôi đang cảm thấy bản thân yếu đuối trước dòng đời. Tôi cảm thấy không biết những người ở ngoài đường kia, họ đã làm gì để sống? Mà tại sao cuộc sống của họ lại tốt như vậy? Còn tôi, tôi đang có một cuộc sống rất vất vả. Tôi đang rất lo lắng cho tương lai của mình. Đã 33 tuổi rồi mà tôi đã không thể tự mình sống tốt! Có khi nào vì cuộc sống mưu sinh, tôi lại một lần nữa rũ bỏ cái tôi vừa được nhen nhóm trong tâm hồn, để lại ra nhập đội quân làm thuê trong xã hội? Tại sao người ta thuê cửa hàng để kinh doanh, và họ đã kinh doanh thành công. Còn tôi, tôi đã được sở hữu một cửa hàng, và được học ở trường rất nhiều về kinh doanh thương mại, nhưng tôi lại là một người thất bại? Đi làm thuê hay tiếp tục suy nghĩ để tự chủ kinh doanh thành công? Có lẽ tôi đã nghỉ ngơi tĩnh dưỡng ở nhà đủ rồi. Tôi cần lao đầu vào xã hội để tìm cho mình những cơ hội thành công và hạnh phúc cho cuộc đời mình. Bước chân vào xã hội, có thể tôi sẽ bị dòng đời dẫm đạp, vùi dập và bị tổn thương. Nhưng mọi người đều phải thế. Ai cũng phải sống trong cộng đồng xã hội, ai cũng cần phải kết hợp với những người khác để đạt được thứ mình mong muốn. Đó là một mối quan hệcộng sinh trong xã hội. Người chỉ có một mình như tôi, dù là một người tài giỏi, cũng rất khó thành công! Thôi thì có lẽ tôi vẫn tiếp tục theo đuổi những giấc mơ của mình đến hết năm nay, rồi mới tính tiếp. Và tôi sẽ để ngỏ khả năng đi làm thuê của mình! Nếu có cơ hội tốt, công việc phù hợp, tôi sẽ sẵn sàng lao đầu vào công việc như khi mới tốt nghiệp đại học. Bởi vì có lẽ tôi cũng đang ở vào bước đường cùng như thế!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét